Phục Sinh 2020

Rôma 4:25

Người ta theo một đạo nào đó vì mong rằng thần mà họ thờ kính sẽ độ trì và ban lợi lộc đang lúc họ còn sống, rồi đem về nơi cực lạc ở thế giới bên kia sau khi họ lìa đời. Tuy nhiên, đó chỉ là ước mơ, vì chẳng ai biết chút gì về tương lai linh hồn mình sau khi chết. Người ta biết họ có phạm luật Trời và sợ bị trừng phạt, nên tu hành học đạo nhằm mục đích tìm ra con đường giải thoát cho bản thân. Nhưng xưa nay, chưa người tu hành nào dám tuyên bố mình đã đạt được mục đích.

Để phân tích thực tế mà ai cũng phải giải quyết khi muốn thoát khỏi nơi khổ hình, hãy lấy chuyện người Việt muốn xuất ngoại làm ví dụ. Ai muốn di cư phải đạt đủ ba điều kiện căn bản: 1) Được nhà nước nơi mình đang ở cho phép di cư hợp pháp, hoặc vượt biên đi thoát. 2) Được nhà nước chỗ mình muốn tới cho phép nhập cảnh. 3) Biết đường đi hoặc được đưa tới đó.

Vậy, để linh hồn thoát khỏi trần gian lên chốn cực lạc cũng gặp ba điều kiện tương tự: 1) Được vớt lên khỏi vũng sình tội lỗi. 2) Được cõi thần cho vào, và 3) Biết đường hay được đưa tới đó.

Có ai đạt nổi ba điều kiện đó không? Điều thứ nhất, trong nhân loại chưa ai có khả năng thoát khỏi quyền lực của tội lỗi để không bị luật Trời trừng phạt. Kinh Thánh khẳng định: “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết” (Rôma 6:23a). Sức mạnh của tội lỗi ví như vũng sình sâu lút đầu, bị lọt xuống rồi thì đừng mong vùng vẫy mà thoát ra được; phải nhờ người khác ở chỗ an toàn kéo lên.

Ai cũng biết rõ mình có phạm tội, không tránh được; nếu đã có ai tìm được phương pháp nào hữu hiệu tự cứu nổi mình, thì với phương tiện truyền thông rộng rãi như gây giờ, loài người đã áp dụng từ lâu rồi. Nhưng chẳng ai làm nổi, nên tất cả đều cần được cõi thần linh giải thoát.

Thứ nhì là phải được cõi thần linh chấp nhận cho vào, nghĩa là phải biết các điều kiện đòi hỏi của cõi thần, đáp ứng được các điều kiện đó, thì mới được cõi ấy cho phép vào. Điều đó nằm ngoài tri thức của con người, chẳng giáo chủ nào biết, cũng chẳng có người nào chỉ dẫn được. Bởi vì chưa hề có người trần gian nào được lên thiên đàng rồi trở về cho biết luật lệ cùng điều kiện ở đó.

Thứ ba là chẳng biết thiên đàng ở đâu thì làm sao tới đó được? Xưa nay, ngoài Đức Chúa Jesus, chẳng giáo chủ nào biết để chỉ dẫn đường đi hoặc phương cách tới thiên đàng cho tín đồ của họ. Vì vậy, ba điều kiện nêu trên là những thực tế khắc nghiệt không ai trong nhân loại đáp ứng nổi.

Nhưng, Thiên Chúa đã mở lối thoát tuyệt diệu cho nhân loại. Kinh Thánh chép “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy, thì không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16). Sẽ có câu hỏi: Nếu chẳng ai trong trần gian thoát khỏi án phạt do luật Trời quy định, thì Thiên Chúa mở lối thoát cho người ta bằng cách nào?

Kinh Thánh cho biết Thiên Chúa đã sai Ngôi Lời của Ngài, tức là tư tưởng và Lời phán của Ngài từ thiên đàng xuống thế gian trong vai trò Con Người Jesus để giải quyết ba điều: Ngài phải trình bày cho thế gian biết Thiên Chúa một cách cụ thể, thứ nhì, cho người ta biết điều kiện của thiên đàng đòi hỏi, thứ ba, tạo điều kiện dễ dàng và chắc chắn để người trần gian được vào đó.

Nhưng, sự thật về việc loài người bị quyền lực tội lỗi trói buộc và không ai được miễn tố là hiển nhiên. Thế thì, Thiên Chúa công nghĩa làm cách nào để người ta được tha mọi tội lỗi họ đã phạm?

Kinh Thánh cho biết: Đức Chúa Jesus, Ngôi Lời của Thiên Chúa, đã tình nguyện gánh chịu mọi tội lỗi của cả nhân loại trên mình Ngài. Là Đấng vô tội, Ngài chịu hình phạt thay cho mọi người, để CHUỘC người ta khỏi quyền trói buộc của tội lỗi. Nghĩa là giải thoát nhân loại ra khỏi nơi mà họ muốn rời bỏ, giống như cứu người thoát lên khỏi vũng sình, giải thoát họ khỏi án phạt.

Đức Chúa Jesus Christ đã phải trả một cái giá đắt tột đỉnh là chính mạng sống của Ngài để chuộc người tin ra khỏi hình phạt án chết của linh hồn. Nếu ai tiếp nhận sự cứu chuộc ấy thì được hưởng mọi lợi ích của người được chuộc; nhưng giá đã chuộc ấy sẽ là vô giá trị đối với người nào không chịu nhận, người đó vẫn còn ở dưới quyền sai khiến của kẻ thù nghịch linh hồn mình.

Đức Chúa Jesus đã đến thế gian không phải để đưa ra một mớ luật lệ cho loài người cố gắng đáp ứng. Ngài đến hoàn thành các điều kiện đòi hỏi của luật pháp công nghĩa thiên đàng để cứu nhân loại, vì không người nào đáp ứng nổi các đòi hỏi thanh khiết của cõi thần thánh.

Nhưng tại sao Đức Chúa Jesus phải phục sinh để làm chi? Nếu Đức Chúa Jesus chịu hình phạt án chết chuộc chúng ta ra khỏi quyền lực của tội lỗi rồi chết luôn, thì Ngài chỉ giải quyết được điều kiện thứ nhất; người ta vẫn không giải quyết nổi hai điều kiện đòi hỏi còn lại.

Kinh Thánh và các bằng cớ lịch sử chứng minh rằng Ngài đã chiến thắng tử thần, sống lại từ cõi chết, để xưng công chính cho những người được chuộc, Kinh Thánh chép: “Ngài đã bị nộp để chịu chết vì tội lỗi chúng ta, và sống lại để chúng ta được xưng công chính.” (Rôma 4:25).

Cho nên, ai bằng lòng tin và nhận Đức Chúa Jesus là Đấng Cứu Thế cho chính mình, nhận ơn cứu chuộc do Ngài ban cho, thì còn phải tin Ngài đã sống lại vinh quang để xác nhận cho những người tin rằng: Nhờ tin Ngài, họ đáp ứng được điều kiện đòi hỏi thứ nhì là tâm linh họ được tái sinh và đổi mới, điều kiện mà thiên đàng đòi hỏi; nên họ được cõi thần xưng là công chính và chấp nhận.

Nhưng, nếu Đức Chúa Jesus sống lại mà tiếp tục ở trần gian trong thể xác con người, thì chẳng ai biết đường nào về thiên đàng. Hơn nữa, thân thể của Ngài vẫn phải chịu bị giới hạn bởi thời gian và không gian, không thể có mặt ở mọi nơi cùng một lúc, cũng không thể ngự trong lòng người tin. Vì vậy, Ngài đã về trời để thực hiện hai việc:

Thứ nhất, để Đức Thánh Linh của Ngài giáng xuống hành động trong lòng người tin và Hội Thánh, như Ngài phán với các môn đồ rằng: “Ta đi là ích lợi cho các con. Vì nếu Ta không đi thì Đấng Yên Ủi sẽ không đến với các con. Nhưng nếu Ta đi, Ta sẽ sai Ngài đến” (Giăng 16:7). thì Đức Thánh Linh đã giáng lâm và ngự trong lòng người tin để dẫn đường và đưa người đó về thiên đàng. Thứ nhì là Ngài về trời để sắm sẵn chỗ ở cho mọi người nào tin nhận Ngài.

Vì vậy, sự giáng sinh, chịu chết, sống lại, và thăng thiên của Đức Chúa Jesus giải quyết được cho chúng ta cả ba điều kiện đòi hỏi mà không ai trong trần gian có thể giải quyết nổi. Ngài phán: “Ta là đường đi, chân lý, và sự sống; chẳng bởi Ta, không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6).

Đây là điều mà mọi giáo chủ của các tôn giáo trần gian đều không biết, họ cũng bị bất lực cả trong việc tự cứu họ. Đức Chúa Jesus đã chịu chết để chuộc tội cho ai tin, đã sống lại để người tin được cõi trời chấp nhận, và đã thăng thiên để ban Đức Thánh Linh xuống dẫn người tin về thiên đàng.

Biến cố phục sinh của Đức Chúa Jesus còn có ý nghĩa trọng đại hơn những điều vừa trình bày, bởi vì sự tin Ngài là Ngôi Lời của Thiên Chúa đã vì loài người chịu hi sinh chết trên thập tự giá, chịu bị chôn, rồi sống lại vinh quang để thay mặt cho người tin đáp ứng ba điều kiện đòi hỏi của cõi thần, chỉ là phần khởi đầu của một đời sống mới đầy vinh quang huy hoàng về sau. Cầu xin ý nghĩa của lễ Phục Sinh năm nay giúp quý ông bà anh chị em thêm lòng tin vững chắc.

PhucSinhMucDichTuyetDieu.docx

Rev. Dr. CTB