Vương-quốc Đức Chúa Trời, bài 1
Công vụ 1:3
Khi dạy dỗ đoàn dân đừng lo lắng gì về cuộc sống vật chất ở trần gian, Đức Chúa Jesus phán rằng: “… trước hết hãy tìm kiếm Vương-quốc Đức Chúa Trời và sự công nghĩa của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa” (Mathiơ 6:33).
Tín hữu ngày nay thường bị bối rối không hiểu Vương-quốc Đức Chúa Trời là gì và đang ở đâu? Có người nói Vương-quốc ấy ở trong lòng chúng ta. Người khác giải thích Vương-quốc Đức Chúa Trời là Hội-thánh của Ngài. Phái khác nữa trả lời rằng Vương-quốc Ngài ở trên thiên đàng.
Sự khó hiểu về vấn đề nầy là cả Cựu ước lẫn Tân ước đều nói về Vương quốc Đức Chúa Trời, nhưng ý nghĩa lời dạy của hai thời kỳ nầy có vẻ khác nhau, khiến các giáo sư khó có cách làm cho lời giải nghĩa được hoà hợp.
Để hiểu vấn đề nầy, chúng ta phải biết Kinh-thánh Cựu ước nói gì về Vương-quốc của Đức Chúa Trời trước khi Đức Chúa Jesus dạy về Vương-quốc ấy.
Sách tiên tri Daniel chép chuyện tích về giấc mơ kỳ lạ của Nebuchadnezzar, hoàng đế Babylon, liên quan tới Vương-quốc Đức Chúa Trời.
Vào năm thứ nhì triều đại vua nầy, ông nằm chiêm bao thấy một pho tượng cao lớn, dữ tợn, có đầu bằng vàng, ngực và hai cánh tay bằng bạc, bụng và đùi bằng đồng, hai ống chân bằng sắt, và bàn chân thì một phần bằng sắt một phần bằng đất sét.
Rồi một hòn đá, không phải do tay người đục ra, đập vào bàn chân của pho tượng, khiến vàng, bạc, đồng, sắt, và đất sét bị tan nát thành bụi, và chúng bị gió cuốn đi chẳng để lại dấu vết gì. Còn hòn đá thì trở thành một hòn núi lớn chiếm cả mặt đất (Daniel 2:31–35).
Lời giải mộng từ Đức Chúa Trời đến cho Daniel, một tù binh người Giu-đa, để ông giải thích ý nghĩa của chiêm bao cho vua, như sau:
Chiêm bao của Nebuchadnezzar là điềm tiên tri về tương lai lịch sử của toàn thể vùng Trung Đông, Tây Á, Bắc Phi, và Nam Âu; nghĩa là thế giới được người ta biết đến vào thời ấy ngoại trừ Trung Hoa và Đông Á, còn Mỹ Châu và Nam Phi thì chưa được biết tới.
Lịch sử đã diễn ra chính xác như điềm chiêm bao đã tiên báo. Các đế quốc Mê-đô Ba-tư, Hy-lạp, rồi La-mã nối tiếp nhau thống trị toàn vùng ấy.
Phần cuối của lời giải nghĩa cho biết: “Trong đời các vua nầy, Đức Chúa Trời trên trời sẽ lập một Vương quốc không bao giờ bị tiêu diệt, chủ quyền của Vương quốc ấy sẽ không bao giờ rơi vào tay một dân tộc khác. Vương quốc đó sẽ đập tan và tiêu diệt tất cả các vương quốc khác, còn chính nó sẽ tồn tại đời đời” (Daniel 2:44).
Điều nầy có nghĩa là Vương quốc của Đức Chúa Trời vào lúc đó sẽ cai trị tất cả các nước và các dân tộc sống trên mặt đất.
Trước khi đi sâu vào những ý nghĩa mầu nhiệm của Vương quốc Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ tìm hiểu xem một vương quốc gồm có những gì.
Theo sự hiểu biết chung của loài người thì trước tiên một vương quốc phải có chủ quyền trên một lãnh thổ; kế đến là phải có vua cai trị trên lãnh thổ ấy; thứ ba là dân chúng ở dưới quyền cai trị của vua; cuối cùng là vương quốc nào cũng có luật pháp làm nền tảng cho mọi cách sống và cư xử để dân trong nước tuân theo, và vua sẽ dựa trên luật pháp ấy mà cai trị và xét xử các cuộc tranh chấp của người trong nước.
Vì Vương quốc của Đức Chúa Trời sẽ thiết lập trên đất như điềm chiêm bao tiên tri đã nói trên, thì cũng sẽ có đủ bốn yếu tố vừa kể. Lãnh thổ của Vương-quốc ấy là cả thế giới trên mặt địa cầu; vị Vua sẽ cai trị là Đức Chúa Jesus; dân của Vương-quốc là toàn thể nhân loại đang sống trên thế giới vào lúc ấy; luật pháp của Vương quốc là luật pháp Đức Chúa Trời có sẵn trong Kinh thánh.
Đức Chúa Trời xác nhận việc Vương-quốc Ngài sẽ thiết lập tại Giêrusalem ở xứ Do-thái vào thời cuối cùng, qua những lời chép trong sách tiên tri Xachari (14:6–11). Nghĩa là Vương-quốc ấy không được hiểu theo nghĩa bóng mà là nghĩa đen.
Thế nhưng, khi chúng ta nghiên cứu Tân-ước gặp nhiều chỗ gây thắc mắc về ý nghĩa của Vương-quốc Đức Chúa Trời và nơi chốn của Vương quốc ấy là ở đâu?
Chúng ta phải nghiên cứu vấn đề nầy tận tường thì mới có thể hiểu biết đúng và rõ ràng dựa trên những lời dạy của Đức Chúa Jesus và sự mặc khải từ Đức Thánh Linh ban cho Phao-lô.
Đức Chúa Jesus cho ông Ni-cô-đem biết rằng một người phải được sinh lại thì mới được ‘thấy’ Vương-quốc Đức Chúa Trời (Giăng 3:3); Ngài lại nói: “Nếu một người không nhờ nước và Thánh Linh mà sinh ra thì không thể ‘vào’ Vương quốc Đức Chúa Trời” (Giăng 3:5).
Sứ đồ Phao-lô viết: “thịt và máu không thể hưởng Vương-quốc Đức Chúa Trời được,” (1Côr. 15:50). Vậy thì, dù đã tái sinh nhưng hễ còn trong thân thể xác thịt thì chưa ai ‘vào’ Vương-quốc của Chúa được.
Hầu hết con cái Chúa đều không thấy có trở ngại gì về vấn đề đó, vì chúng ta vẫn nghĩ Nước Chúa sẽ đến sau khi tận thế.
Nhưng khi đọc Kinh-thánh thấy lời Giăng Baptist cảnh cáo người Giu-đa: “Hãy ăn năn vì Vương-quốc thiên đàng đã đến gần” (Mathiơ 3:2); sau đó không lâu, Đức Chúa Jesus phán với người Pha-ri si, những người xuyên tạc việc Ngài đuổi quỷ: “…nếu Ta nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời mà đuổi quỷ, thì Vương-quốc Đức Chúa Trời đã đến với các ngươi rồi” (Mathiơ 12:28).
Nghĩa là Giăng Baptist cho biết Vương-quốc Đức Chúa Trời sẽ đến nhanh chóng; rồi khi Đức Chúa Jesus đi ra thi hành thánh vụ thì Ngài xác nhận lời thông báo của Giăng rằng, Vương-quốc Đức Chúa Trời đã đến bằng dấu hiệu quyền phép Đức Thánh Linh trục xuất những quỷ đang ám và nhập vào nhiều người.
Sau đó, Đức Chúa Jesus lại lấy các ẩn dụ để mô tả Vương-quốc Đức Chúa Trời, mà đoàn dân và nhiều môn đồ của Ngài chẳng hiểu gì hết (Mathiơ 13:1–52; Mác 4:10).
Vào thời đại Daniel, tức là hơn 2,600 năm trước đây, Đức Chúa Trời đã mặc khải cho tiên tri của Ngài rằng: “…các thánh của Đấng Chí Cao sẽ tiếp nhận vương quốc và nắm giữ vương quốc ấy đời đời cho đến đời đời vô cùng” (Daniel 7:18).
Sự mặc khải nầy cho thấy vương quốc và thánh đồ của Đức Chúa Trời sẽ tồn tại vĩnh viễn, nhưng chưa cho biết rõ cách nào để có thể vào vương quốc ấy.
Khi Đức Chúa Jesus đến, Ngài dạy rằng: “Giờ đã trọn, Vương-quốc Đức Chúa Trời đã đến gần” (Mác 1:15); và Ngài cũng dạy các môn đồ về Vương-quốc Đức Chúa Trời trong 40 ngày trước khi được đem về trời; mà vì các môn đồ chỉ đề cập sơ qua các lời Ngài dạy về vương quốc, thì chúng ta có thể suy diễn rằng họ đã hiểu, và chúng ta cũng tin rằng những môn đồ khác cũng đã hiểu như họ, nên họ không cần phải giải thích kỹ lưỡng. Thế thì, họ đã hiểu ra sao?
Vì Đức Chúa Jesus tuyên bố Vương-quốc Đức Chúa Trời đã đến, thì chúng ta có thể hiểu, vì Ngài là đại biểu của Vương-quốc Đức Chúa Trời đã đến thế gian, nên Ngài dạy dỗ những người nghe về vương quốc tương lai nầy và cách để vào vương quốc ấy.
Những ai nghe lời dạy và đáp ứng Tin Mừng do Ngài truyền cho thì sẽ trở thành các vua cai trị trên các nước và những người đang sống trên thế gian lúc Ngài trở lại địa cầu, và làm thầy tế lễ cho Vương quốc (Khải-huyền 1:6, 5:10).
Nhưng chúng ta cần nhớ lại lời tuyên bố rõ ràng ‘thịt và máu không thể hưởng Vương-quốc Đức Chúa Trời;’ cho nên, những người bị cai trị thì chưa được trở thành dân của Vương-quốc, vì thể xác của người ta phải được biến hoá thành thân thể bất hoại và bất tử thì mới được vào vương quốc của Chúa (1Côr. 15:53). Vì vậy, tín hữu vẫn chưa thấy hoặc biết Vương-quốc ấy ra sao cả.
Thế thì, ý nghĩa thật rõ ràng về Vương-quốc Đức Chúa Trời thì rất sâu nhiệm, không giống như cách chúng ta suy luận hoặc suy diễn. Để biết rõ vấn đề nầy, chúng ta sẽ xem xét các đặc điểm của Vương-quốc qua lời dạy dỗ của Đức Chúa Jesus:
Ngài công bố Nước thiên đàng đã đến gần (Math.4:17); người ta có thể vào vương-quốc ấy (Math. 5:20, 7:21); các quyền phép Ngài làm là để chứng minh Vương-quốc Đức Chúa Trời đã đến xứ Do-thái rồi (Math. 12:28).
Ngài dùng các ẩn dụ để giải nghĩa cho môn đồ Ngài hiểu sự thật về Vương-quốc Đức Chúa Trời (Math.13:11); khi dạy họ cầu nguyện, thì lời nài xin quan trọng là “Nước Cha được đến, ý Cha được nên ở đất như ở Trời” (Math.6:10).
Trước khi chịu khổ hình, Ngài hứa ban Vương-quốc cho những người đã chia xẻ hoạn nạn với Ngài (Luca 22:28–30); Ngài hứa sẽ trở lại trong vinh quang để đem các ơn phước đã chuẩn bị sẵn cho người được chọn (Math.25:31, 34). Nhưng chúng ta vẫn chưa hiểu bao nhiêu.
Trong các bài học kế tiếp, chúng ta sẽ dựa trên những sự dạy dỗ trên, và những điều Đức Thánh Linh đã mặc khải, để hiểu biết ý nghĩa thật của Vương-quốc Đức Chúa Trời là ra sao.
VuongquocDCT01.docx
Rev. Dr. CTB