Thời Tận Thế

Khải Huyền 11:1-19

1-2 Giăng được ban cho một cây sậy dài 3m để đo đền thờ sẽ được người Dothái xây dựng. Sau thời kỳ đền tạm từ Môise tới thời Đavid, đền thờ thứ nhất do Salomon thiết kế và xây dựng đã bị Nêbucátnếtsa phá huỷ vào thời đế quốc Babylôn thôn tính Giuđa. 70 năm sau, lúc được trở về từ nơi lưu đày, Xôrôbabên cất đền thờ thứ nhì. – Vua Herod tân trang toàn bộ đền thờ 20 năm trước khi Đức Chúa Giêxu Christ giáng sinh. Đền thờ nầy bị tướng Lamã Titus phá huỷ vào năm 70 AD. Lúc người Giuđa bị lưu đày khỏi quê hương của họ, Hồi Giáo nổi lên trong thế kỷ thứ 7, và dân Palestine theo hồi giáo đã đến cư ngụ nơi nầy và xây cất đền Al Aqsa của họ trên nền đền thờ cũ của người Dothái. Nhưng các chuyên gia Dothái tin rằng nền chính của đền thờ cách phía bắc của đền hồi giáo Al Aqsa khoảng 100m. Tín đồ của chính thống giáo Dothái không bao giờ bước chân lên khoảng đất nầy vì sợ sẽ vô tình đạp lên vị trí gian ‘chí thánh’ của đền thờ cũ. Như vậy đền Al Aqsa hiện nay choán trên khu vực hành lang đền thờ cũ; do đó Giăng được dặn đừng đo hành lang vì đã giao cho dân ngoại giày đạp khu vực ấy. Giăng cũng phải ‘đo’ những người thờ phượng tại đó, nghĩa là dò xét sự thành thực của người đến thờ phượng ở đền thờ. Hiện nay có rất nhiều người Dothái chế giễu Dothái giáo, không tin có Đức Chúa Trời. Như vậy, Chúa sẽ phân biệt hai hạng người Do thái cũng như phân biệt những người tự xưng là tín đồ nhưng không phải là con cái thật của Chúa.

3-5 Hai người làm chứng mặc áo bao gai đi nói tiên tri là ai? Câu 4 cho biết họ là hai cây ô -live và hai chân đèn đứng trước mặt Chúa của cả thế gian. Xachari 4:12-14Ta lại cất tiếng nói cùng người lần thứ hai mà rằng: Hai nhánh ô-live ở kề bên hai ống vòi vàng, có dầu vàng chảy ra là gì? Người đáp rằng: Ngươi không biết những điều đó là gì sao? Ta nói: Thưa Chúa, tôi không biết. Người bèn nói rằng: Ấy là hai người chịu xức dầu đứng bên Chúa của cả đất.” Biểu tượng ở thiên đàng là điều chúng ta chưa hiểu nổi, chỉ biết rằng hai người làm chứng là hai cây ô -live và hai chân đèn đứng bên Đức Chúa Trời. Trong lịch sử loài người có hai người được đem về trời đang khi còn sống là Hênóc và Êli; một người nữa là Môise tuy đã chết nhưng Đức Chúa Trời đã giấu xác ông. Trong ba người nầy chỉ có Môise và Êli đã làm nhiều phép lạ diệt kẻ thù của họ. Căn cứ trên các phép lạ mà hai chứng nhân đã làm tương tự như Môise và Êli, người ta cho rằng đây là hai vị ấy lại được sai xuống thế gian. Chúng ta không biết hai người sẽ khởi đầu làm chứng khi nào, chỉ biết thời gian họ làm chứng là 3 năm rưỡi, trùng hợp với 3 năm rưỡi đầu của cơn đại nạn. Hai chứng nhân sử dụng quyền phép đặc biệt chống mọi kẻ thù đến hãm hại họ. Vì vậy họ an toàn đi làm chứng cho Đức Chúa Giêxu Christ trong ba năm rưỡi. Điều đó có nghĩa là rất nhiều kẻ thù nghịch với Đức Chúa Giêxu Christ và phúc âm của Đức Chúa Trời thù ghét sự rao giảng Danh Chúa. Chúng sẽ tấn công hai chứng nhân nhưng đều bị lửa từ miệng hai người ấy thiêu huỷ. Hình ảnh nầy vừa có nghĩa đen vừa nghĩa bóng. Ngày nay, bọn chính trị gia theo chủ nghĩa phóng túng cùng những người ngụp lặn trong sự dâm dật vẫn đang hùa nhau tấn công bằng lời nói, luật lệ chính trị, đe doạ tẩy chay những người hoặc doanh nghiệp nào ủng hộ các nguyên tắc đạo lý của thiên đàng. Khi chúng quen thói tấn công 2 chứng nhân, thì hậu quả sẽ là tàn khốc.

6-7 Con thú thường là biểu tượng một nước, quyền lực của một tổ chức. Con thú từ vực sâu lên là tiêu biểu cho quyền lực phục vụ thế giới tối tăm của satan. Sau khi hai chứng nhân đã làm chứng xong rồi, thì sẽ bị thế lực của một đảng chính trị cầm quyền, hoặc của một tôn giáo chống Chúa, hãm hại và giết họ chết. Những người của Chúa đi ra phục vụ ý muốn và chương trình của Ngài sẽ được hưởng sự bất tử cho đến chừng làm xong nhiệm vụ của mình. 8-9 Thây của hai vị nầy bị phơi trên đường phố của một thành phố bị gọi theo nghĩa bóng là Sôđôm và Aicập. Nhiều nhà giải kinh tin rằng ấy là Giêrusalem, vì căn cứ trên câu tiếp theo nói rằng đó cũng là nơi Chúa của hai người đã bị đóng đinh. Chúng ta cần xem xét kỹ chi tiết nầy, vì có thể địa điểm ấy không phải là Giêrusalem theo nghĩa đen. Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ được thành lập trên nền tảng kính sợ Đấng Tạo Hoá và Đức Chúa Giêxu Christ của Kinh Thánh. Ngày nay lý tưởng ấy không còn nữa. Trong hơn 200 năm, Hoa Kỳ tượng trưng cho ánh sáng chân lý và tự do của Cơ Đốc Giáo, quốc gia thịnh vượng và hùng cường nhất trong lịch sử nhân loại; vì đã đặt mọi nguyên tắc sinh hoạt của mình trên nền tảng luật pháp thánh khiết của Chúa. Nhưng từ vài thập niên vừa qua, chủ nghĩa thế tục và sự dâm dật của Hollywood đã thao túng chính trường của đất nước nầy. Tối cao pháp viện Mỹ đã công khai từ bỏ nguyên tắc thánh khiết của Chúa, đưa xã hội Mỹ vào đường lối chống trả Đức Chúa Trời. Chủ nghĩa vô thần đang thắng thế trong ngành giáo dục; và đức tin vào phúc âm cứu rỗi của Đức Chúa Trời bị xem như thái độ ngu dốt mê tín. Việc ấy là sự công khai sỉ nhục Chúa của trời đất, một hành động đóng đinh Đức Chúa Giêxu một lần nữa. Cho nên, rất có thể thành phố phơi thây hai vị chứng nhân là một thành phố tiêu biểu cho quyền lực của Hoa Kỳ. Kỹ thuật truyền hình ngày nay sẽ chiếu cho mọi người trên thế giới thấy hành động sỉ nhục Chúa của thế lực chính trị thù ghét Chúa, bằng cách không cho chôn thây hai vị chứng nhân ấy.

10-14 Sự vui mừng của dân trên đất chứng tỏ rằng Hội Thánh đã được cất lên trời. Người ta không muốn nghe chân lý, nên khi hai người nói sự thật bị giết chết thì họ ăn mừng như sự chúc mừng lễ Giáng Sinh. Nhưng khi sinh khí từ trời khiến hai chứng nhân sống lại đứng dậy, thì mọi kẻ thù đều kinh hãi và bẽ bàng nhục nhã vì tận mắt thấy hai vị lên trời theo tiếng gọi từ trời, đồng lúc đó động đất làm sụp đổ 1/10 thành phố giết chết 7000 người. Bấy giờ người ta mới biết kính sợ và tôn vinh Đức Chúa Trời. Tuy nhiên đã quá muộn, đã đến lúc thiên sứ thứ bảy cho tiếng loa của mình vang lên.

15-18 Tiếng loa thứ bảy đem đến sự tái lâm của Đức Chúa Giêxu Christ, cả thiên đàng vang rền lời công bố: “Từ nay nước thế gian thuộc về Chúa chúng ta và Đấng Christ của Ngài. Ngài sẽ trị vì đời đời.” Hai mươi bốn trưởng lão, đại diện cho Hội Thánh, đang ngồi trên ngai của họ, đều sấp mình xuống thờ lạy Đức Chúa Trời và nói rập ràng: “Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời toàn năng, là ĐẤNG HIỆN CÓ, TRƯỚC ĐÃ CÓ, chúng tôi cảm tạ Ngài vì Ngài đã cầm quyền rất cao trong tay và đã trị vì. Các dân tộc vốn giận dữ, nhưng cơn thịnh nộ của Ngài đã đến: Giờ đã tới, là giờ phán xét kẻ chết, thưởng cho các thánh và người kính sợ danh Chúa, thưởng cho kẻ nhỏ cùng kẻ lớn, và huỷ phá kẻ đã huỷ phá thế gian.” Nghĩa là thiên đàng đồng loạt công bố việc Đức Chúa Giêxu Christ đoạt lại quyền quản trị thế gian, một sự kiện vui mừng đối với thiên đàng và các thánh đồ, nhưng là sự kinh hoàng sợ hãi cho thế giới tối tăm và những người thuộc về chúng.

19 Đền thờ của Đức Chúa Trời ở trên trời đến lúc ấy mới mở ra. Rương giao ước bị mất tích từ thời người Dothái bị lưu đày bây giờ lại hiện ra trên trời. Rương giao ước vốn được đặt ở gian chí thánh của đền tạm trước kia, và đền thờ sau nầy, có một tấm màn che kín ngăn gian thánh với gian chí thánh. Là nơi mà chỉ có thầy tế lễ thượng phẩm mỗi năm mới được vào một lần, để đem huyết sinh tế vào làm lễ chuộc tội cho toàn dân. Khi Đức Chúa Giêxu Christ tắt hơi trên thập tự giá thì tấm màn ngăn ấy bị xé từ trên xuống dưới; con dân Chúa từ lúc ấy trở đi được bước thẳng vào nơi chí thánh gặp Chúa của mình (Hêb.10:19-22). Đức Chúa Trời đã hứa sẽ tha thứ tội lỗi cho con dân Ngài, bây giờ Ngài giữ lời hứa ấy bằng cách mở cửa đền thờ ở trên trời. Tuy vậy, sự bảo đảm về lời hứa vẫn kèm theo lời cảnh cáo về sự phán xét cuối cùng bằng chớp nhoáng, tiếng, sấm sét, động đất, và mưa đá lớn. Không người nào còn trên đất có thể tránh khỏi cơn thịnh nộ phán xét kinh khiếp của Đấng Toàn Năng. Chúng ta, những người đang vui hưởng tình yêu và sự bảo vệ chăm sóc của Chúa, thì không còn lo sợ gì. Ngày được rỗi đã đến.

KhaiHuyen18.doc

Rev. Dr. CTB