Truyền Giáo Vững Vàng, bài 19

1Côrinhtô 12:1-12

Mọi người nào là tín đồ thật của Đức Chúa Jesus đều phải được Đức Thánh Linh ngự vào tâm linh để dẫn dắt trong cuộc đời. Điều kiện nầy khác với sự ấn chứng của Đức Thánh Linh trong lòng người tin nhận Đức Chúa Jesus:

Anh em là người đã nghe lời chân lý, là Tin Lành mà anh em được cứu rỗi. Cũng trong Ngài, anh em đã tin và được đóng ấn bằng Đức Thánh Linh như lời hứa. Đấng ấy là bảo chứng của cơ nghiệp chúng ta cho đến khi những người thuộc về Ngài nhận được sự cứu chuộc. … Anh em chớ làm buồn Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời; vì trong Ngài, anh em được ấn chứng cho đến ngày cứu chuộc” (Êphêsô 1:13-14; 4:30).

Vì chỉ được ấn chứng mà chưa được đầy dẫy Đức Thánh Linh, cho nên, vô số con cái Chúa chưa có khả năng nhận ra tiếng phán của Đức Thánh Linh. Do đó, rất ít tín hữu trong các Hội Thánh nhận được các quà tặng siêu nhiên, tức là khả năng đặc biệt, không nhiều như đáng phải có.

Đức Chúa Trời chỉ có thể ban khả năng đặc biệt cho người nào nghe được tiếng phán của Đức Thánh Linh; bởi vì hầu hết các quà tặng đó được vận hành qua sự mặc khải. Nếu chưa có khả năng nghe tiếng Đức Thánh Linh thì chưa thể nhận được các sự mặc khải từ trời.

Người nào đã trở nên chi thể của thân thể trong tinh thần phục vụ hiệp thông, người đó sẽ bắt đầu có khả năng nhận các sự mặc khải nhờ tập tành tương giao với Đức Chúa Jesus. Mặt khác, mọi khả năng đặc biệt Chúa ban đều để phục vụ các nhu cầu của nhau hoặc bổ túc thiếu sót cho nhau, vì “sự thể hiện của Đức Thánh Linh được ban cho mỗi người là vì lợi ích chung” (7).

Nếu chúng ta biết Đức Thánh Linh là quý báu, vì Ngài chính là Đức Chúa Trời, thì đừng thờ ơ hoặc khinh thường các món quà yêu thương mà Ngài dành sẵn cho mọi con dân Ngài. Trái lại, hãy trân quý và ước ao được Ngài ban cho khả năng đặc biệt để phục vụ anh chị em trong Hội Thánh và phục vụ ý muốn của Chúa.

Đức Thánh Linh ban nhiều khả năng khác nhau làm quà tặng cho nhiều người khác nhau để sử dụng họ nhằm mục tiêu có lợi nhất cho Hội Thánh. Vì thế, các ân tứ hay quà tặng thiêng liêng không phải để người nhận phô diễn vinh dự được Chúa sử dụng, hoặc tự hào về địa vị của mình, nhưng để gây dựng Hội Thánh và rao truyền ơn cứu rỗi cho người chưa tin.

Sách giải nghĩa theo thần học truyền thống chia chín ân tứ đặc biệt nầy thành ba nhóm: Nhóm 1 là ân tứ về lời nói: lời khôn ngoan, lời tri thức và lời tiên tri; nhóm 2 là ân tứ quyền năng: chữa bệnh, làm phép lạ và đức tin; nhóm 3 là ân tứ mặc khải: phân biệt các thần, nói các thứ tiếng lạ và thông dịch các thứ tiếng lạ.

Sở dĩ người ta phân ra như vậy vì những người giải nghĩa chưa kinh nghiệm được một ơn nào trong cả chín ơn ấy. Bởi Kinh Thánh có ghi nên họ buộc phải giải nghĩa theo cách họ hiểu.

Thế thì, sự thật về chín ân tứ đó là như thế nào? Như đã trình bày, tất cả đều dựa trên ơn mặc khải, tức là dựa trên sự chỉ dẫn và điều khiển của Đức Thánh Linh cho những người có khả năng nghe tiếng Ngài.

Người ta giải thích ‘Lời Khôn Ngoan‘ theo vài cách khác nhau: Là sự hiểu biết về các huyền nhiệm của phúc âm và khả năng để giải thích chúng, tức là hiểu biết chính xác về sự kiến tạo, bản chất các giáo lý của Cơ-đốc-giáo; hoặc sự phát biểu các lời nói vô cùng sâu sắc như châm ngôn của Solomon.

Nhưng ngày nay, người đã có kinh nghiệm thì giải thích ‘lời khôn ngoan‘ là lời nói được ban cho đúng lúc để giải toả một tình trạng rất khó khăn, hoàn toàn bế tắc. Cũng là lời nói được ban cho để đối đáp khi đối đầu với cường quyền thù nghịch phúc âm; hoặc lời nói có khả năng làm câm miệng những lý lẽ chống đối đạo Chúa trong một cuộc tranh luận.

Lời tri thức‘ cũng được giải thích theo vài cách: hoặc là tri thức về những huyền nhiệm của Tin Lành: “Chúng tôi truyền đạt điều nầy không nhờ những ngôn từ học được nơi sự khôn ngoan của loài người, nhưng nhờ sự chỉ dạy của Thánh Linh, dùng lời lẽ thuộc linh phơi bày những chân lý thuộc linh” (1Côrinhtô 2:13); hoặc tri thức về các chân lý được gói ghém trong các lời tiên tri và lịch sử của Cựu Ước.

Nhưng người đã trải qua kinh nghiệm thì cho biết rằng ‘lời tri thức‘ là một thứ ơn khải thị đặc biệt phơi bày các sự kín nhiệm trong lòng người, hoặc bày tỏ kịp thời sự thật trong các hoàn cảnh đặc biệt. Ý kiến vừa nêu thường được xác nhận bởi những kinh nghiệm trong thực tế của thời kỳ lịch sử hiện nay, khi Đức Thánh Linh thăm viếng và ban ân tứ đặc biệt cho một số người trong các hoàn cảnh đặc biệt để trợ giúp con cái Ngài (8).

Ân tứ ‘đức tin‘ khác với thứ đức tin vào Đức Chúa Jesus là phúc âm của Đức Chúa Trời; nó là ‘đức tin‘ vào các phép lạ, hoặc lòng tin vào quyền năng và các lời hứa thiên thượng.

Nhờ đức tin đó, tín hữu có thể tin cậy Đức Chúa Trời trong bất cứ trường hợp nguy cấp nào, thực hiện bổn phận phục vụ hay rao truyền chân lý bất kể hoàn cảnh khó khăn hay nguy nan.

Ân tứ đức tin đòi hỏi phải có niềm tin căn bản vào sự thực hữu của Đức Chúa Trời và quyền phép của Ngài. Tình trạng dựa vào đức tin của người khác để giải quyết các nan đề của mình, sẽ không dẫn đến kinh nghiệm thực tế của ân tứ nầy.

Ân tứ là một ơn ban, một món quà tặng, nhưng nó sẽ chẳng có hiệu quả khi thiếu mất nền tảng của lòng tin ban đầu vào Đức Chúa Trời. Các ân tứ ‘lời khôn ngoan‘ và ‘lời tri thức‘ đều vận hành trên căn bản ân tứ ‘đức tin‘ siêu nhiên (9).

Ân tứ ‘chữa bệnh‘ thuộc về loại ân tứ quyền năng, bởi sự đặt tay, xức dầu, hoặc ra lệnh bằng lời nói mà bệnh được dứt; nghĩa là không cần dùng đến thuốc men hay y khoa để chữa lành bệnh theo cách thông thường.

Ân tứ ‘chữa bệnh‘ là ơn ban đặc biệt cho những người được Chúa chọn đặc biệt để chữa lành cách siêu nhiên những thứ bệnh và tật nguyền, mà y khoa của loài người đã bó tay, khác với uy quyền trên các bệnh tật thông thường mà mọi con dân Chúa đều có.

Tuy vậy, không phải ai được ban cho ân tứ chữa bệnh thì đều chữa được mọi thứ bệnh, vì người ấy vẫn phải dựa trên sự mặc khải của Đức Thánh Linh cho biết Ngài sẽ chữa hay không (9).

Ân tứ ‘làm phép lạ‘ (10) thực hiện được những việc phi thường trong các tình huống đặc biệt như gọi người chết (vì bệnh hay tai nạn) sống lại (Công vụ 9:40; 14:3; 20:9-12). Cũng có những phép lạ ngày nay diễn ra như thời các tiên tri trong Cựu Ước (2Vua 4:3-6, 39-41; 6:5-7).

Ân tứ ‘nói tiên tri‘ là khả năng nói trước về những việc sẽ xảy ra, theo sát nghĩa của chữ tiên tri: Biết trước. Các thần học gia bác bỏ việc Chúa vẫn còn ban ơn mặc khải cho con cái Ngài thì cho rằng ‘nói tiên tri‘ là khả năng giải nghĩa Kinh Thánh bởi ơn đặc biệt của Đức Thánh Linh.

Còn những người ít kinh nghiệm hoặc không tin quyền năng của Chúa vẫn thể hiện ngày nay thì cho rằng ‘nói tiên tri‘ là giảng lời Chúa, nghĩa là dùng lời Chúa để nói những vấn đề thuộc linh.

Nhưng nghĩa đen của chữ tiên tri là biết trước, nói trước những việc sẽ phải xảy ra và chúng đều xảy ra, nên gọi là tiên tri.

Ân tứ ‘phân biệt các thần‘ cũng gọi là phân biệt ‘các linh‘ (10), là khả năng nhận ra các tiên tri thật hay giả, hoặc biết nhận ra các phẩm chất thật sự trong bất cứ người nào đang giữ chức vụ hay ứng cử vào chức vụ nào đó của Hội Thánh; hoặc là bởi ơn của Đức Thánh Linh khám phá ra những điều suy nghĩ, toan tính trong lòng người khác (Công vụ 5:3).

Ân tứ ‘nói các thứ tiếng‘ và ơn ‘thông dịch các thứ tiếng‘ (10) thường được gọi là ‘nói tiếng lạ‘ và ‘thông giải tiếng lạ,‘ là tiếng của Đức Thánh Linh cho nói, có thể là tiếng của một dân tộc nào đó, có thể là tiếng huyền nhiệm không ai hiểu được, hoặc tiếng nói của thiên sứ (1Côrinhtô13:1), hoặc một thứ tiếng mới.

Còn ‘thông dịch‘ là khả năng chuyển thông điệp của tiếng lạ đã nói ra thành ngôn ngữ của những người đang dự nhóm hiểu được. Sự nói và thông dịch các thứ tiếng là năng lực siêu nhiên đến từ Đức Thánh Linh vào thời điểm ấy, không phải là khả năng do học mà được.

Bất cứ ai đã trở thành chi thể của thân thể Đức Chúa Jesus, là Hội Thánh, đều được ban một hay nhiều ân tứ đặc biệt; bởi vì những người ấy sẽ quen dần với tiếng nói của Đức Thánh Linh là điều chắc chắn phải xảy ra khi người ấy tương giao với Chúa trong giờ đọc Kinh Thánh hoặc khi cầu nguyện, trò chuyện với Ngài.

Chúa ban ân tứ để chúng ta phục vụ nhau trong tình hiệp thông hầu cho Hội Thánh của Ngài tăng trưởng. Vậy, hãy gắn bó với Đức Thánh Linh để được Ngài tin cậy mà ban cho các ơn quyền năng giúp ích cho nhiều người khác.

TruyenGiaoVungVang19.docx

Rev. Dr. CTB